Quay lại câu chuyện, các người biết không, Công chúa An Bình tuy lớn lên ở Phượng Hoàn Điện, nhưng không thể phủ nhận rằng nàng được giáo dưỡng rất tốt.
Điều này phần lớn nhờ vào công lao của Khâu cô cô.
Trước khi mẫu phi của An Bình tiến cung và trở thành Vương hậu, Khâu cô cô đã là ma ma giáo dưỡng bên cạnh bà.
Đáng tiếc, giống như cung điện hoang phế này, họ từng huy hoàng, nhưng cuối cùng lại lụi tàn.
Công chúa An Bình rất lương thiện, cũng rất hiểu chuyện, chưa từng oán hận hay trách móc số phận éo le của mình.
Nhưng nàng cũng có một nhược điểm, đó là tính cách quá mức nhu nhược, thật sự có phần yếu đuối.
Ta từng nghe Tiểu Lam kể rằng, mẫu phi của An Bình trước khi nhảy xuống giếng đã từng nghĩ đến việc sắp đặt con đường sống cho nàng.
Phế hậu hiểu rõ cái c.h.ế.t của con trai mình có nhiều uẩn khúc, nhưng bà đã mất hết mọi chỗ dựa, không còn cách nào xoay chuyển thế cục.
Vì vậy, bà nói với Công chúa An Bình: "Sau khi mẫu phi chết, con sẽ có cơ hội gặp phụ vương. Đến lúc đó, hãy ôm lấy người mà khóc, nói rằng mẫu phi phát điên, con rất sợ hãi, rất nhớ người.”
"An Bình, sau này con sẽ có mẫu phi mới, hãy rời khỏi nơi này, quên hết mọi chuyện đi.
"Mẫu phi không yêu cầu con phải làm gì cả, chỉ cần con bảo vệ bản thân, sống thật tốt là đủ."
Phế hậu tuyệt vọng ấy đã nhìn thấu lòng người, hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-ech/3738145/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.