Ngay lúc tuyệt vọng, Công chúa An Bình xuất hiện ở sân.
Nàng cầm trong tay cây chày giặt đồ, vừa nhìn thấy ta bị chuột ngoạm, lập tức hét lên kinh hoàng.
Nàng hét một tiếng, rồi lại hét thêm vô số tiếng nữa, sau đó "A a a a" mà giơ chày lên đập con chuột.
Con chuột điên chưa kịp chạy đã bị nàng đập c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Ta được cứu rồi.
Tuy nhiên, hành động của Công chúa An Bình không phải vì muốn cứu một con ếch.
Chỉ là nàng căm ghét loài chuột.
Lương thực nhận được từ kho ở Tây Cung mỗi tháng chỉ có nửa đấu, vốn đã chẳng đủ để nàng và Khâu cô cô ăn no, lại thường xuyên bị chuột đến đánh cắp. Chúng còn cắn nát quần áo và chăn đệm ít ỏi của họ.
Dù nguyên nhân có là gì, việc Công chúa An Bình đánh c.h.ế.t con chuột cũng không thay đổi sự thật rằng nàng là ân nhân cứu mạng của ta.
Tối hôm đó, khi về lại hố bùn, ta liền nói với Tiểu Lam: "An Bình thật sự vừa xinh đẹp vừa tốt bụng, ta thích nàng!"
Tiểu Lam gật đầu tán đồng: "Công chúa An Bình quả thực là một cô nương tốt."
Ta phấn khích: "Đúng không, đúng không! Nàng đã cứu mạng ta, ta nhất định phải báo đáp nàng!"
Tiểu Lam hỏi: "Ngươi định báo đáp thế nào?"
"Ta không biết."
Ta cảm thấy phiền não, thở dài một tiếng.
Tiểu Lam nói: "Ngươi chỉ là một con ếch, cũng chẳng làm được gì lớn. Không sao, cứ thỉnh thoảng đến vườn rau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-ech/3738144/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.