Đản Đản bị đuổi về quân doanh liền nặng nề tiến vào giấc ngủ, lúc tỉnh lại khi liền phát hiện bên người có một bộ khôi giáp, màu ngân bạch, nhìn qua rất nặng, bình thường thấy binh sĩ mặc nó oai phong 'dã man', không biết chính mình mặc vào sẽ thế nào? Nhưng mà, không biết là khôi giáp của ai? Nhìn vào mũ giáp thật là sáng chói, sờ một chút chắc là không sao đâu? Đản Đản nghĩ như vậy , liền sợ sệt vươn tay, sờ sờ mũ giáp, thật sáng chói mà, không biết có phải rất nặng hay không? Cầm xem một chút chắc cũng không sao? Kết quả là, Đản Đản cầm lên mũ giáp! Thực sự là có điểm nặng a, không biết nếu đội lên đầu có thoải mái không . . . . . Cứ như vậy, Đản Đản tràn ngập tò mò đã mang mũ giáp đội vào đầu, lắc lắc đầu, cảm giác hoàn hảo, không giống như lúc cầm vô cùng nặng nề. Ngay tại lúc Đản Đản đang soi mình trong gương, Tư Vực lặng yên không một tiếng động tiến vào nhìn y hơn nữa ngày.
"Đừng soi nữa ! Đó chính là cho ngươi mặc đó." Tư Vực nói.
"Oái! A? Ngươi, ngươi vào đây khi nào?" Đản Đản hoảng sợ.
"Từ lúc thấy ngươi đội mũ giáp, được rồi, mặc vào nhanh nhanh rồi theo ta." Tư Vực nói.
"Vì cái gì?" Đản Đản nhìn thấy Tư Vực cũng là một thân khôi giáp, cũng là màu ngân bạch, nếu cùng mình phối hợp, sẽ không là trang phục tình lữ khôi giáp chứ!
"Biên cương báo nguy, có phản tặc tác loạn, trong thành đã bị tiêu diệt, còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-don-dau/1361419/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.