Ánh sáng bình minh luôn xinh đẹp, Đản Đản nữa nằm sấp nữa ôm lấy gối đầu, chăn phủ trên người thật ấm áp, thật là thoải mái!!
" Ục ục ục....."
Âm thanh gì thế không biết?
" Lại ục ục ục ục....."
Ai nha! Nguyên lai là âm thanh từ bụng của mình! Thực dọa người, sáng sớm đã kêu ầm lên , nếu làm ồn đến Tư Vực thì làm sao bây giờ! Đang miên man suy nghĩ Đản Đản chậm rãi mở mắt, thì ra y một mình nằm trên giường, nghĩ tới nghĩ lui, Tư Vực làm sao lại tham ngủ giống mình được chứ! Tự giễu bản thân một hồi, Đản Đản liền quyết định rời giường, chỉ là y cảm nhận được trên người mình có điểm không thích hợp ----------- quần ơi mày đi đâu thế? Ngay cả khố cũng đều mất tích ! ! !
"A! ! ! . . . . . . Quần! Quần! . . . . . . Ở đâu rồi! Ở đâu rồi huhu!" Đản Đản ở trên giường kêu thảm tìm tìm lung tung.
Đúng lúc này Tư Vực đã thay đổi xiêm y từ ngoài bước vào.
"Làm sao vậy?" Tư Vực hỏi.
"Ách. . . . . ." Đản Đản chui vào chăn, hận không thể vĩnh viễn ở mãi trong chăn.
"Đã dậy rồi sao không rời giường, cho ngươi, mau thay đi." Tư Vực nói xong liền đưa gói đồ trong tay cho Đản Đản.
Đản Đản ló mặt ra, tiếp nhận gói đồ, mở ra vừa thấy, thì ra là chính là nội khố của mình, còn đã được giặt qua.
"Nhìn cái gì chứ? Còn không mau mặc vào?" Tư Vực nói.
"Cái này. . . . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-don-dau/1361417/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.