Lời thề son sắt, Tư Vực cùng Phi Hoa kết minh, hứa hẹn ngày sau hoạn nạn nhất định kiệt lực tương trợ, đời đời giao hảo. Việc kết minh này, chính là lần đầu từ khi ra đời đến nay Tư Vực dùng thân phận bản thân cùng biệt tộc kết minh.
Sau khi nghi thức kết thúc, mọi người đều trong lòng vui vẻ, Tư Vực để lại mốt số tiền lớn cấp cho thôn dân Phi Hoa Môn, đồng thời bày cho bọn họ kế sách kinh kế, chính trị, sau này khi tiêu diệt Cổ Độc Môn, Phi Hoa có thể trao đổi hàng hóa với thành thị, cũng không phải sống nơi cô độc biên cảnh như bây giờ.
Ngày sau, mọi người đã chuẩn bị cho cả hai đầy đủ hành trang, thì Đản Đản lại mất dạng.Kết quả, Tư Vực tìm thấy Đản Đản đang bắt trùng trùng cùng cháu gái của lão giả.
" Ngươi lại làm gì vậy hả! Lớn như vậy rồi! Còn ở đây bắt trùng trùng!"- Tư Vực nhìn chung quanh đầy bùn đất.
" Hắc hắc! Tốt rồi! Vất vả cũng tìm được rồi! " - Đản Đản vừa nhanh nhẹn thu số giun vừa nói.
Đêm qua, Đản Đản nhân lúc mọi người ngủ say một mình cùng tiểu cô nương kia đi nặng tượng đất, ngay góc nhà phát hiện ra mấy con trùng trùng này, chúng nó chính là dược liệu giải độc, nên lấy bao vải trắng bắt lấy!
Bắt cũng được kha khá trùng trùng, Đản Đản liền chạy như bay về phía cổng thôn, kết quả là không cẩn thận mất thăng bằng té ngã. Tư Vực thấy thế, chìa tay kéo Đản Đản, cả hai không ngờ rằng bùn sìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-don-dau/1361369/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.