Chuyển ngữ: Mic 
Vào thu, Tề Tốn Chi đã ở trong Tề phủ gần một tháng. Vốn dĩ An Bình thấy hắn chân bị tật, tảo triều nếu có thể được thì cũng miễn, hiện giờ đương nhiên càng không cần thượng triều, cho nên suốt một tháng này, hắn một lần cũng chưa từng gặp An Bình. 
Là người chung quy đều sẽ có lòng tham, lúc trước khi chưa có mấy chuyện ám muội kia, hắn vốn có thể làm như chuyện gì cũng cũng chưa xảy ra, mà hiện tại hồ sâu tận đáy lòng đã bị quấy nhiễu, có ngăn cũng không ngăn được những ý nghĩ lan tràn trong đó. 
Một ngày không gặp, như cách ba thu, bất quá cũng chỉ là như vậy. 
Lúc Tề Giản tới tìm hắn, đúng lúc thấy hắn đang ngồi sát mép nước bên hồ trong vườn cho cá ăn,bạch y trắng hơn cả tuyết, phong tư lỗi lạc không thể miêu tả, chỉ là có hơi không tập trung. Mồi trong tay không ngừng thả xuống hồ, cá trong hồ bên dưới chả còn hứng thú. 
“Con đây là đang định đem lượng thức ăn trong nửa năm của chúng nó cho hết một lần à.” Ông quả thực nhìn không nổi nữa, đi qua cướp lấy hộp thức ăn trong tay hắn. 
Tề Tốn Chi sực tỉnh, cười nói: “Phụ thân sao lại đến đây?” 
“Đương nhiên là có việc tìm con thương lượng.” Cũng không biết liệu có phải do nóng vội, Tề đại học sĩ trước giờ cử chỉ nhã nhặn thế nhưng lại ngồi phịch lên tảng đá bên cạnh hắn: “Tốn Chi, lúc trước con và bệ hạ thân mật, vi phụ cũng chưa từng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-den-roi-quan-than-can-than/3165637/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.