Không bằng cáo ốm rồi đi cho xong. Cảnh Vĩnh Phúc cânnhắc.
Xuyên qua sân, đi qua một đoạn hành lang, Cảnh VĩnhPhúc nhìn thấy A Căn đang đánh quyền. Chín tuổi bán thân, hắn đã gầy yếu. Vậymà dù có chăm sóc thế nào, A Căn vẫn cứ gầy, chỉ thấy cao hơn mà thôi.
Thấy Cảnh Vĩnh Phúc đến gần, A Căn dừng trường quyền,kêu lên sợ hãi: "Đừng tới đây!"
Cảnh Vĩnh Phúc nở nụ cười, tiếp tục đi vào: "Vìsao?"
"Đừng tới đây! Lui về phía sau!"
Nhưng không còn kịp rồi, chóp mũi nàng chợt ngứa, saukhi ngửi thấy một mùi lạ thì liền bất tỉnh.
Sau khi tỉnh lại, Cảnh Vĩnh Phúc cả người mệt mỏi,nghe Tiểu Thúy ở bên giường khóc sướt mướt kể lại nguyên do sự tình. Nguyên hômnay là ngày Thủy tỷ kiểm tra công phu của hai người, A Căn phải đánh trườngquyền một canh giờ, quy định là không ra ngoài vòng tròn mà Tiểu Thúy vẽ. TiểuThúy không phải vẽ 1 cái vòng bình thường mà dùng bột vẽ có độc trong một thờigian ngắn, qua thời gian này thì độc tính sẽ hết. Thủy tỷ kiểm tra Tiểu Thúy vềcách dùng độc, phải chính xác là một canh giờ, kết quả lại không nghĩ tới nàngngày thường chưa bao giờ xem bọn hắn luyện công, hôm nay lại tới.
Nhìn Tiểu Thúy khóc lóc, A Căn cắn răng đứng bên, còncó vẻ mặt quan tâm của mẫu thân cùng Thủy tỷ, Cảnh Vĩnh Phúc mỉm cười nói:"Ta đúng là không có bệnh nên tự chuốc!"
Tiểu Thúy khóc nức nở: "Là Tiểu Thúy gây ra, TiểuThúy nhất định chữa khỏi cho tỷ tỷ."
Cảnh Vĩnh Phúc nửa cười nữa giỡn: "Ta chờ ngươi,Tiểu Thúy thần y!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dai-phuc/45500/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.