Gió xuân đầu mùa thổi lạnh tận xương,
Cảnh Vĩnh Phúc chỉ hy vọng có thể rúc vào vòng tay ấmáp của Nhược phu nhân.
Dự đế đem "Huệ Phúc" công chúa táng sauhoàng lăng.
Tiểu Thúy rời khỏi Vĩnh Phúc cung,
Lưu Ký Thủy từ quan,
Dự đế nhiều lần giữ lại không có kết quả,
Thái y thủ phụ Bao Duyên Xuân cũng cáo lão hồi hương.
Những chuyện này cũng không làm cho Dự đế rung động.
Một tháng sau, hắn nhận được tin từ nước Tiếp.
Địch vương cự hôn bị Tiếp vương giam cầm tại Địchvương phủ.
Tiếp vương thỉnh cầu đem Cẩn Tú công chúa gả cho Pháivương.
Ít ngày sau, Cảnh Vĩnh Cẩn liền điên loạn.
Lúc trước nàng vênh váo tự đắc giờ không thể chịu đượctrào phúng, càng không thể nhận kết cục như vậy.
Cẩn Tú công chúa bị điện tự nhiên không thể gả, vĩnhviễn lưu tại lãnh cung.
Nhưng là giữa Cảnh Vĩnh Phúc cùng Lý Phỉ đâu chỉ mộtBăng Nhi, một Cảnh Vĩnh Cẩn?
Cảnh Vĩnh Văn mang theo cây sáo của Lý Phỉ ảm đạm gảđi xa.
Ngay cả của hồi môn thật nhiều, ngay cả hôn lễ xa hoa,cũng không thể xóa nỗi tuyệt vọng tương tư.
Thân là nữ tử, tình yêu chính là toàn bộ sinh mệnh,không lấy được người trong lòng, một người chết, một người điên, còn có mộtngười sống không bằng chết...
Mà các nàng còn chưa được bắt đầu thì đã chấm dứt.
Cảnh Vĩnh Phúc sớm biết thích Lý Phỉ gánh nặng thậtlớn.
Nhưng khi nàng chân chính thừa nhận lại phát hiệnchính mình vẫn là làm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dai-phuc/3187457/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.