Vào ban đêm, huyện thành ở eo sông khá yên tĩnh, ở đây yên tĩnh không phải là do lệnh cấm đi lại vào ban đêm, mà là vì thiếu đi sự xa hoa truỵ lạc của những buổi tiệc ồn ào náo động, toàn bộ huyện thành đều đã lặng lẽ ngủ say.
Lục Khải Phái cùng Tề bá đi ở trên đường, hai người không vội vàng như lúc đến, ngược lại còn không nhanh không chậm trở về.
Làn gió đêm mùa hạ hơi lạnh lả lướt trên khuôn mặt, khi ngẩng đầu có thể thấy được những ngôi sao lộng lẫy phía chân trời, hết thảy đều tỏ rõ thời tiết hôm sau rất đẹp, cũng khiến cho tâm tình người ta bất tri bất giác thả lỏng.
Hai người lặng lẽ bước đi trong bóng đêm hồi lâu, đã có thể nhìn thấy huyện nha ở phía xa xa.
Tề bá rốt cuộc nhịn không được, mở miệng hỏi: "Thiếu chủ hôm nay gặp mọi người, nói lời đó rốt cuộc là có ý gì?"
Lục Khải Phái thả lỏng vai, ngửa đầu nhìn những ngôi sao trên bầu trời cao, nghe vậy cũng chưa cúi đầu: "Tề bá cho tới bây giờ, còn không hiểu sao?"
Tề bá nghe vậy thì trầm mặc, bước chân vốn chậm rãi đi về phía trước cũng dừng lại, ánh mắt hắn nhìn Lục Khải Phái càng trở nên thâm trầm. Mà Lục Khải Phái lại có vẻ tự tin, sau khi nhận thấy được bước chân Tề bá dừng lại, nàng rốt cuộc cũng đứng yên, thu hồi ánh mắt.
Trong bóng đêm, hai người đứng đối diện nhau, chỉ có vầng trăng phía chân trời phản chiếu ánh sáng lành lạnh, nhất thời khó mà thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-ta-trong-sinh/1418993/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.