Lý Quyết và Minh Tiêu không rời mắt nhìn chằm chằm vào từng chữ Hạ Tang viết, tim thấp thỏm không yên, giống như cả đời này đều chưa từng trải qua thời khắc căng thẳng như bây giờ.
Vài giây sau, cô hạ bút xuống, nặng nề thở hắt ra.
Minh Tiêu cẩn thận cầm tờ giấy nhớ lên, như thể đang ôm một đứa trẻ sơ sinh vậy, sau đó mắt dán vào dòng chữ trên tờ giấy—
[ZQ, mình thật sự rất thích cậu, là loại thích mà cậu không thể tưởng tượng được đâu, cậu nhất định sẽ là của mình. – SQY]
[Tôi biết, nhưng tôi không xứng. – ZQ]
Lý Quyết ngó đầu qua nhìn, đọc đến vài chữ cuối, cậu ấy trừng lớn mắt, hồi lâu mới lẩm bẩm nói: “VL!”
Câu này, lực sát thương mạnh quá rồi!
Minh Tiêu cũng vội vàng lấy chữ viết của Chu Cầm ra để so sánh.
Mấy chữ đó gần như giống hệt bút tích của Chu Cầm, hàng giả trăm phần trăm mà lại giống y thật!
Minh Tiêu lắc đầu, nhìn về phía Hạ Tang, im lặng một hồi mới thốt ra ba chữ: “Em... đỉnh thật.”
“Không chỉ chữ viết thôi đâu, CMN đến cả giọng điệu cũng y hệt Cầm ca vậy đó! Nhìn mấy chữ này thôi mà trong đầu em đã nghĩ ra một vở kịch ngược luyến tàn tâm luôn rồi!” Lý Quyết hứng khởi nói: “Nếu như em là cô ta, em sẽ khóc nức nở mất thôi!”
Hạ Tang cầm tờ giấy nhớ, cẩn thận dán về chỗ cũ.
Mấy chữ đằng sau, quả thật sức sát thương đủ mạnh.
Đừng nói đến Tống Thanh Ngữ, ngay cả một người ngoài cuộc như cô sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-anh/974215/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.