"Hạ Tang, chuyền bóng cho tôi."
Thiếu niên đứng ngoài vạch ba phần tư giơ tay lên với cô.
Hạ Tang do dự một chút cuối cùng vẫn quyết định đặt hộp đàn xuống ôm quả bóng đi vào trong sân, dùng động tác cứng nhắc ném quả bóng cho Chu Cầm.
Cánh tay cô không có sức, quả bóng được ném đi không đến được nửa sân đã rơi chạm đất.
Chu Cầm nghiêng đầu nhìn cô: "Cậu yếu đuối quá vậy!"
"Mình đã nói là không biết chơi mà."
Hạ Tang ỉu xìu, chán nản, nói: "Mình chưa chơi bóng rổ bao giờ."
"Bạn trai cậu là thành viên đội bóng rổ cơ mà, không mang cậu đi cùng bao giờ sao?" Vừa nói cậu vừa nhặt quả bóng dưới đất lên, lấy đà nhảy ba bước, vào rổ gọn gàng.
"Đấy không phải bạn trai mình, cậu đừng nói lung tung." Hạ Tang giải thích: "Mình với cậu ấy chỉ là thân thiết hơn với người khác một chút thôi."
Cô cũng không nói dối, trước mắt mà nói cô với Kỳ Tiêu thật sự chỉ là quan hệ thân thiết hơn bạn bè bình thường một chút mà thôi. Hơn nữa Hạ Tang vẫn luôn cẩn thận duy trì quan hệ như vậy, một chút tin đồn linh tinh cũng không để cho người ta có cơ hội truyền ra.
Cho dù là chị em thân thiết nhất trêu chọc cô cũng liều chết không nhận.
Vì vậy cho dù Đàm Cẩn biết rõ lòng dạ hai người nhưng lại không có biện pháp nào mà can thiệp.
Chu Cầm dẫn bóng chạy chậm tới bên cạnh cô, lại nhẹ nhàng thảy trái bóng sang: "Cậu ta không dạy cậu thì tôi dạy."
"Mình đâu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cua-anh/974197/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.