Nhìn liếc mắt thăm dò một cái, hình ảnh trong nước vẫn như trước là cái nữ tử tóc đỏ cùng đôi con ngươi màu lam tuyệt đẹp, khuôn mặt khí chất, mặt trái xoan, mi lá liễu, mũi thanh tú, miệng anh đào nhỏ nhắn….Một tiếng hét chói tai từ cổ họng của nàng bay ra, Thần Tịch dùng nước cố gắng chà lau khuôn mặt của mình, chà nhiều lần nhưng là vẫn thế, khuôn mặt không hề thay đổi, tóc cũng không phải nhuộm màu mà là màu tự nhiên.
Nàng là một cô gái sống ở thời hiện đại bị chính người thân của nàng bỏ rơi vứt đi như vứt giày dép vô tình lạc xuyên không vào xác một công chúa quyền quý, sống trong triều đình được mọi người kính nể, nhưng lại cũng là một quân cờ của đất nước. Phụ hoàng của nàng đã kén cho nàng sáu phò mã nhưng nàng sẽ chọn ai khi người nào cũng xuất chúng, tài hoa, mỗi người một vẻ. Qúi khí, khoan dung, khéo đưa đẩy, lãnh khốc, nhã nhặn, u buồn. Người người đều có hình dáng tốt, nhưng lại không có một ai đối với nàng thật tình.
Xích Dương là công chúa cao quí nhất của Nhai Nữ quốc, cho nên người muốn hại nàng cũng rất nhiều, vì tâm còn vướng bận cho nên đã về báo mộng cho Thần Tịch, người thay thế công chúa " ngươi nhất định phải chiếu cố thật tốt tỷ tỷ của bản cung, nàng tương lai sẽ là Nữ hoàng tốt, bản cung cũng sẽ thay thế ngươi ở bên kia thế giới hảo hảo sống sót..." Thôi, dù sao nàng cũng không có gì khó chịu, nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Một người là cấp dưới của công chúa, là một người nam nhân phúc hắc cự nhiên ép buộc chủ nhân của mình lựa chọn nam nhân để sinh đứa nhỏ.
Vậy mà, ai tới nói với nàng: Một đám phu quân bị hưu kia nhưng mà quay lại, làm thế nào xử lí đây?...
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.