Thần Tịch hảo tâm vỗ vỗ lưng cho hắn, “Tử Huyễn, nên biết thuốc đắng dã tật lợi cho bệnh a!”
“Nôn --”
Hoa Tử Huyễn mặt đều muốn phun ra ngoài, hắn thực hoài nghi thuốc này có phải hay không dùng mười cân hoàng liên hầm thành, khổ không giống dạng a!
Thần Tịch vẻ mặt tiếc hận nhìn hắn: “Ai, nhìn ngươi lãng phí hảo tâm của Hoàng Phủ, rất đáng tiếc a, không sợ, còn có hơn phân nửa bát đâu, ngươi uống nhanh hết đi! Hoàng Phủ nói thuốc này đủ phân lượng, bao ngươi trong vòng ba ngày liền tốt.”
Phi phi phi -- hắn vốn không có bị thương, bất quá là trúng độc, trúng độc! Dư độc rửa sạch tự nhiên thì tốt rồi, một đám bọn họ đều không có nhân tính khi dễ người!
Bi thúc giục Hoa Tử Huyễn hối hận đã trở lại, nhưng ở thời điểm tay nhỏ bé Thần Tịch một cái lại một cái vỗ trên lưng hắn thì hắn lại cảm thấy trở về cũng thật tốt.
Nhìn sắc mặt Hoa Tử Huyễn , Thần Tịch cũng không hiểu được hắn vì sao còn trở về, chẳng lẽ sẽ không sợ chính mình giết hắn? Độc dược lúc trước đã muốn là thực hung hiểm...... Hoặc là nói hắn còn muốn cấp nàng hạ độc?
“Công chúa, ngươi kia là cái độc gì, thật lợi hại!” Hoa Tử Huyễn a miệng vô tâm không phế hỏi, giống như người pahir chịu không phải là hắn vậy.
Thần Tịch thở dài, người này có lẽ hẳn là ngợi khen một tiếng, “Tùy tiện đảo cổ độc dược, là người kia cứu ngươi sao?”
“Người nào? Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-co-doc-yeu-huu-phu/3094521/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.