Trong núi nhàn nhã qua nửa tháng, những ngày này Thần Tịch đều rất vừa ý với cuộc sống này, hôm nay bị dọa như vậy, nàng lại muốn rời đi sơn dã.
Thần Tịch có rất nhiều thứ không sợ, nhưng nàng sợ rắn, dù có nhỏ cũng sợ.
“Nha đầu, chỉ là một con rắn có cái gì phải sợ, chỉ cần ngươi hảo hảo theo ta học võ, cho dù có một con rắn lớn đến cũng không thể làm ngươi bị thương!”
“Thực xin lỗi, bà bà, ta không nghĩ lại vào phòng bếp nấu cớm, về sau vẫn nên tìm cái địa phương khác để ở tốt hơn!”
“Nha đầu, không cần như vậy --”
Thần Tịch lắc đầu, kiên quyết nhìn bà bà: “Không thể, ta không thích phòng bếp này, chỉ cần địa phương có rắn, ta đều không thích. Vĩnh viễn cũng sẽ không thích!”
Biểu hiện của nàng có chút kích động, làm cho lão bà bà có chút kinh ngạc, cũng không thể trách móc nặng nề, chỉ có thể trấn an nàng tạm thời: “Thôi được, nếu ngươi không muốn cũng không sao.”
Thần Tịch thở một hơi miễn cưỡng ngồi lên trên ghế, không phải nang chưa từng bị rắn cắn qua, mà là bị cắn quá nhiều mới lưu lại bóng ma như thế.
Vì làm cho thân thể nàng trở thành thể chất độc tố vạn năng, thân thể của nàng đã muốn rót vào quá nhiều độc tố, kết hợp thai độc trời sinh, ăn mòn vào cả với linh hồn, dù có trọng sinh cũng không thể thoát khỏi nó.
Ha ha, đây thật sự bất hạnh, hay thật sự may mắn?
......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-co-doc-yeu-huu-phu/3094580/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.