Edit: Phạm Mai
Hoàng Phủ Cảnh Hạo lo lắng nên lấy tay muốn đi kéo Thần Tịch lại bị lão nhân áo xám lấy cái liềm chặn ngang lại, tuy rằng không là gì, lại có một cỗ lực, tu vi nội lực hiển nhiên ở phía trên hắn.
“Tiểu tử, không cần quấy rầy hứng thú lão thái bà nhà ta, nàng sẽ không giết nha đầu.”
Lão bà mặc y phục màu tím xoay Thần Tịch trước sau đánh giá trên dưới một phen, chậc chậc khen: “Không sai, bộ dạng đặc sắc, ta thích!”
Bị người khác đánh giá giống như vật gì đó Thần Tịch cảm giác rất khó chịu, nhưng tay lão thái bà này thật sự nhanh, căn bản nàng tránh không kịp.
Tới nữa ngày sau lão bà mới hài lòng chịu buông tay ra mắt nhìn về phía Hoàng Phủ Cảnh Hạo, ánh mắt thoáng nhìn thấy một vật bên hông hắn ánh mắt lóe lóe, bóng dáng vừa động, bay tới bên người Hoàng Phủ Cảnh Hạo, lại cẩn thận đánh giá một phen sau đó nhíu nhíu mày, có chút ghét bỏ nói: “Tiểu tử này vừa thấy là biết tâm nhãn nhiều, không xứng nữ oa!”
Thần Tịch nghe xong lời này vui vẻ, những lời này nàng thích nghe!
Nhưng lời nói tiếp theo của lão bà mặc tử y khiến nàng đen mặt, “Bất quá, dạy dỗ một phen hẳn là cứu được đi. Nha đầu, ngươi lưu lại đi, ở nơi này ngây ngốc khoảng một năm rưỡi, ta cam đoan dạy dỗ ra cho ngươi một cái phu quân hoàn mỹ.”
Thần Tịch sờ sờ cái trán, rất là săn sóc nói: “Bà bà, ngươi đừng lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-co-doc-yeu-huu-phu/3094579/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.