Editor: minhla1quaxoai
Đèn neon bên cạnh Chu Cầm nhấp nháy hai lần rồi bật sáng. Ánh đèn vẽ lên sườn mặt anh một tầng tím nhạt.
Tầm mắt Hạ Tang dừng lại trên mặt anh hai giây, sau đó mất tự nhiên dời đi, lấy điện thoại ra, quét mã QR, hỏi: "Tôi phải trả lại cho cậu bao nhiêu?"
"Băng vệ sinh, 30 tệ; nước, 5 tệ." Chu Cầm mặt không chút biểu tình báo giá.
Hạ Tang thoáng dừng lại, tựa như đang đợi anh nói tiếp, nhưng anh cũng không nói gì, cô bèn nhắc nhở: "Còn có một gói kẹo cứng."
"Cái kia tính vào tôi."
"Không cần."
Hạ Tang chuyển tổng cộng 40 tệ, nhưng anh không nhận ngay mà ngược lại còn hỏi: "Thế nào, đánh bạn trai cậu, mang thù sao?"
"Không phải, cậu ta không phải bạn trai tôi."
Chu Cầm nhìn vẻ mặt lãnh đạm của cô gái, chợt hiểu ra điều gì đó, kéo dài giọng: "Ồ, bởi vì Chu Cầm... là một tên lưu manh."
Nói xong, cả hai đều trầm mặc một lúc.
Hoàng hôn ảm đạm dần.
"Tôi không biết Chu Cầm là ai, và tôi cũng không có ý định đánh giá gì cả." Hạ Tang rũ mi, nói: "Chuyện này không liên quan gì đến tôi."
Nói xong, cô lại cất điện thoại vào túi, xoay người rời đi.
Chu Cầm thản nhiên đá văng một viên sỏi dưới chân.
Anh nghĩ, cái sinh mệnh gần như đã bị phá hủy này, ít nhất cũng phải thắng một phen, không chỉ là trận bóng rổ vừa rồi...
Anh nhướng mắt, ánh mắt dán vào bóng lưng mảnh mai phía trước.
Anh còn muốn... chiến thắng nhiều hơn nữa.
Hạ Tang đi qua một cột đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cham-khac/910845/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.