Editor: minhla1quaxoai
Chu Cầm nhìn chằm chằm bóng lưng của cô hồi lâu, vừa quay đầu liền bắt gặp ánh mắt nghi ngờ của Lý Quyết, trong mắt tràn đầy vẻ "cậu có vấn đề".
Chu Cầm vỗ đầu cậu ta một cái: "Đi đường không phát ra tiếng động, lần sau tôi sẽ bảo chị Tiêu giao cho cậu đóng Sadako."
Tay Lý Quyết chỉ chỉ khóe miệng Chu Cầm, nở khuôn mặt tươi cười hình cung: "Cầm ca, cậu có biết cơ thể có trí nhớ không, cơ trên khóe miệng còn chưa hạ xuống, thành thật khai báo, ai khiến cậu cười vui vẻ như vậy."
Chu Cầm đẩy tay cậu ta ra, lười giải thích.
Lý Quyết đi theo sau, nói: "Tôi đâu có đi đường không phát ra tiếng, từ xa tôi đã gọi cậu rồi, là hồn cậu lìa khỏi xác."
Hai người nói chuyện một đường, tiến vào sân tập.
Bây giờ là giờ nghỉ giải lao, tỷ số đã bị Nhất trung kéo xa, Thập Tam trung lần này quá thảm, khiến khán giả sân nhà cũng uể oải, ỉu xìu, không còn hứng thú.
May mắn đây chỉ là một trận đấu ngầm do bọn học sinh tự tổ chức.
Nếu để các huấn luyện viên bóng rổ tính tình gắt gỏng trong trường biết trường thể thao nổi tiếng của bọn họ, thế nhưng lại bị đánh bại bởi Nhất trung cách vách, e rằng nửa năm tới sẽ không có một ngày lành.
.......
Hạ Tang đi vào khu vực nghỉ ngơi bên cạnh sân đấu, phát nước có ga cho các chàng trai đội bóng rổ.
Vì hôm nay là sân nhà của Thập Tam trung nên đương nhiên họ đã sớm chuẩn bị sẵn nước và sôcôla
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cham-khac/910844/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.