Hách Liên vương không nhữngtặng công chúa, mà còn tặng không ít vàng bạc châu báu, xem ra có ý trông mongquân đội Ngõa Lặc sớm cút xéo đi, đợi Thừa Đức đem người đẹp, châu báu mau mauđi khỏi.
Châu báu được bọn họ chuyểnvào lều của Thừa Đức rất nhiều. Lần này tôi thật mở mang tầm mắt, nếu nói tôidù sao cũng từng trà trộn giữa hai hoàng cung nước Chu và Ngõa Lặc, những thứquý giá cũng thấy không ít, theo lý thì chẳng có thứ nào tệ cả, nhưng tôi cũnglà người đã từng hành tẩu giang hồ, hiểu sâu sắc tầm quan trọng của vàng bạc,cho nên vừa thấy ánh sáng lóng lánh của vàng, tôi vẫn là "tầm thường"hoàn toàn rồi.
Thừa Đức lười biếng nghiêngngười trên cái sạp (giường nhỏ) thấp, tuy thích thú nhìn tôi hai mắt sáng rỡ,sờ cái này sờ cái kia, khóe miệng nhịn không được cong lên rất dữ, cuối cùngcười nói: "Chọn thứ nàng thích đi."
"Thật không?" tôiquay đầu nhìn Thừa Đức, vẻ mặt ngạc nhiên vui mừng.
Thừa Đức nhẹ nhàng cười gậtđầu: "Chọn thứ nàng thích đeo lên để ta ngắm xem.
Tôi xắn tay áo, hít sâu vàorồi nói: "Thế cũng được, em không khách sáo đâu."
Cái đội trên đầu, cái đeo trêncổ, cái đeo ở thắt lưng, vòng đeo ở tay, ngay cả chân tôi cũng không bỏ sót,lúc đứng dậy có hơi lảo đảo.
"Vinh nhi, nàng thật làmxấu mặt hoàng thất Chu quốc!" Thừa Đức nhìn tôi thở dài, "Cẩn thậncoi chừng gãy cổ, lấy xuống đi."
Tôi lắc lắc đầu, sau đó thìnghe thấy một loạt tiếng "Lách cách leng keng", Khỉ thật! Mình sắpthành cái chuông gió rồi.
Đã quen trải qua những ngàynghèo khổ, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cau-than/1296874/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.