Ngoãlặc hoàng đế trị vì hai mươi ba mùa hè , Tây Bắc phát động chiến tranh , tamhoàng tử Thừa Đức thống lĩnh mười lăm vạn đại quân chinh phạt đạo quân Tây LaMinh ,trợ giúp bộ tộc Hách Liên phục quốc, đại quân xuất chinh đã hai mươi ngày,đã vào địa phận thảo nguyên Hách Liên quốc.
Thảonguyên xinh đẹp hơn những gì tôi từng tưởng tượng, bởi là mùa hè, xa xa nhữngbụi hoa dại mọc trên những bờ dốc thoải ,từng khóm từng khóm , tuyệt đẹp, nếukhông phải đang theo đại đội nhân mã ,tôi đã dừng lại để đuổi hoa bắt bướm rồi.
Tuythảo nguyên đẹp đẽ thế, nhưng dường như thiếu thiếu cái gì đó , ngẫm nghĩ hồilâu , tôi mới phát hiện ra nơi này rất ít những căn lều bạt , nơi này có trờixanh , mây trắng, muôn cây đua nở, nhưng lại thiếu màu trắng của những căn lềubạt , cùng đàn gia cầm .
Từ khitiến vào thảo nguyên đoàn quân của Thừa Đức đã phải tập trung cảnh giác cao độ, hành quân cũng chậm lại , từ trước đã phái các tay dọ thám đi tìm hiểu xungquanh, nhưng cũng chưa tìm thấy chỗ đóng đồn của đạo quân Tây La Minh .
ThừaĐức vén màn đi vào lều , tôi đang nằm sấp trên giường xoa xoa cái mông đángthương ,miệng không ngừng rên rỉ đau đớn .
"Đã bảo nàng ngồi xe, nàng lại muốn chơi nổi . Đây có phải là tự mình làm khổmình không ? " Thừa Đức nói.
"Hic,cái này gọi là đua đòi thì thiệt thân ! " Tôi thở dài, nếu biết trước nhưthế này, cỡ nào tôi cũng nhất định ngồi xe thôi.
ThừaĐức tiến lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-cau-than/1296867/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.