Chàng trai lạ kia ngồi lạqng lẽ nhìn cô.bàn tay cậu cứ nắm chạqt lấy tay cô trong vô thức.
-Lam Linh à,em có biêt bao nhiêu năm qua anh rất nhớ em không?anh xin lỗi vì đến tận ngày hôm nay mới tìm gặp được em.-chàng trai đó ngồi nói chuyẹn một mình mà cứ như là đang nói cho cô nghe
Trong đầu cậu lúc này đang nhớ lại cái ngày mà cậu và cô lần đầu gặp nhau.mọt giọt nước mắt khẽ lăn dài trên gương mặt cậu.bỗng có một bàn tay giơ lên lau giọt nước mắt.cậu nắm chặt lấy cánh tay đó và khóe môi chợt nở lên một nụ cười hạnh phúc vô cùng.
-em tỉnh rồi sao?-Hoàng Quân
-tại sao anh lại ở đây?-cô cố gắng ngồi dậy hỏi
-em không biết ba em đã chính thức khôi phục thân phận cho mình rồi sao.-Hoàng Quân
-ông ta không phải ba em.-cô lạnh lùng đáp
-em đừng như vậy nữa được không?em làm vậy ông áy sẽ rất đau lòng đấy!-Hoàng Quân vừa vuốt tóc cô vừa nói
-ông âáy có chết cũng không liên quan đến em.-cô nói rồi quay đi
-Lam Linh à,-cậu chỉ biết thở dài nhìn cô bé cứng đầu trước mặt thôi
cốc...cốc...cốc...
Sau khi nghe tiếng gõ cửa thì cậu vang cô đồng thời hướng ánh mắt ra cửa.ngoài cửa chính là thư kí riêng của chủ tịch Triệu.
-vào đi.-cô cất giọng lạnh lùng
-tiểu thư,các thủ tục thừa kế của người đã sắp hoàn thành rồi chỉ còn thiếu mỗi chữ kí của người nữa thôi ạ!-gã thư kis nói rồi đưa một tập hồ sơ cho cô
cô kí xong thì đưa lại cho gã thư kí kia.gã cúi đầu chaof rồi bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-bong-dem/70688/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.