“Ta nào có nói lung tung?” Phương Nhĩ Kiệt khiêu mi.”Chúng ta lêngiường là sự thật, hơn nữa cô yêu thích ta, không phải sao?” Hắn cúi đầu nhẹ nhéo chóp mũi của cô.
Uông Ngữ Mạt lập tức đỏ mặt, cả người lui về sau, không thể tin đượchắn lại dám ở trước mặt anh hai làm như vậy, ông trời ơi !. . . . . . Cô hoàn toàn không dám nhìn vẻ mặt của anh hai vào giờ phút này.
Mà sắc mặt của Uông Hành Viễn ba hồi xanh ba hồi đen, hơn nữa thấyánh mắt đắc ý của Phương Nhĩ Kiệt bắn tới, hắn tức giận trừng lại.
Phương Nhĩ Kiệt phong lưu hắn đương nhiên biết, trước kia ở trườnghọc,bạn gái của hắn thay đổi lien tục, dài nhất cũng không vượt qua batháng.Khi đó hắn và Phương Nhĩ Kiệt vẫn nói chuyện với nhau, nói vềchuyện phong lưu của hắn.
Nhưng lần này là em gái mình thương yêu nhất, Uông Hành Viễn làm saocũng cười không nổi, hắn không hề nghĩ tới em gái của mình sẽ bị PhươngNhĩ Kiệt ăn, nghĩ đến hình ảnh lúc hắn vào cửa, Uông Hành Viễn giận đếnmuốn chém.
Em gái rời nhà trốn đi, người cả nhà gấp đến độ hốt hoảng, tìm ngườikhắp nơi, sau đó lại hắn hỏi thăm được có có người trong trấn nhỏ thấycó người giống em gái, hắn lập tức đi tìm .
Nghĩ đến đã lâu không gặp niên trưởng cũng ở trong trấn nhỏ này, hắncòn muốn nói thừa dịp này họp gặp với niên trưởng nhiều năm không thấy,thuận tiện hỏi thăm một chút tin tức em gái. Không nghĩ tới em gái lại ở tại nhà Phương Nhĩ Kiệt, hơn nữa hai người còn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-biet-dieu-mot-chut-nha/1539493/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.