Cô khóc lại cổ vũ dục vọng nam nhân, ngón tay tiến lên phía trước đụng vào cánh hoa sớm đã dưng, chuẩn bị thô lỗ đâm vào.
Cánh hoa càng co rút, dường như muốndùng sức khóa chặt người đàn ông, Phương Nhĩ Kiệt mất hồn kêu rên, càngđâm vào kịch liệt hơn, nghe cô khóc la, càng câu khởi tính cách đè néncủa nam nhân, vọng động đè nén bộc phát, muốn hành hạ cô.
“Ô. . . . . . Không nên. . . . . .” Uông Ngữ Mạt cảm giác thân thể mình dường như vở vụn thật nhanh, cánh hoa đã sớm bị ma sát đau nhói, mà cánh hoa cũng không ngừng co rút, dường nhưđạt đến cực hạn.”Kiệt. . . . . .” Cô đáng thương hô tên của hắn.
Nghe được cô kêu to, con ngươi xẹt quatia sáng, bàn tay to vịn chặt cái ót của cô, hắn há mồm hôn cái miệngnhỏ nhắn, hẹp mông đột nhiên đánh về phía hoa tâm.
“Ưm . . . . .” Lời lẽ bị hắn nhiệt liệtcuốn lấy,tiếng rên rỉ đều bị hắn hút hết, cảm thấy một cổ nóng c vọt vào hoa tâm, thân thể mềm mại kịch liệt run rẩy, bị hắn đẩy hướng càng sâu.
Thân thể có loại thỏa mãn nói không ralời, Phương Nhĩ Kiệt mở mắt ra, sức nặng trong ngực làm cho hắn cúi đầunhìn xuống,môi không nhịn được nở nụ cười câu khởi.
Nhìn cô gái nhỏ nằm úp sấp ngủ ở trênngười mình, ngón giữa vuốt bên má cô, mơn trớn mí mắt vẫn còn sưng đỏcủa cô, nghĩ đến dáng vẻ khóc thật thê thảm tối hôm qua của cô.
“Tiểu ngu ngốc.” Em càng khóc lại càng làm cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-biet-dieu-mot-chut-nha/1539491/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.