Uông Ngữ Mạt run lên, kích động lắc đầu.”Không có!” Cô không có nha, cô đã có Bạch Thanh Lê,cô thích Bạch Thanh Lê ! 
“Vậy em vì sao không dám ngẩng đầu nhìnanh?” Cô phủ nhận làm cho môi hắn câu khởi ,thanh âm trầm thấp có mịhoặc.”Là bởi vì chột dạ sao? Hửm?” 
“Không phải!” Cắn răng một cái, Uông Ngữ Mạt ngẩng đầu, tròng mắt nhìn thẳng hắn, mặc dù thân thể run rẩy nhưngánh mắt nhưng vô cùng phát sáng. 
Cô nghênh đón làm cho tròng mắt đen xẹtqua một tia sáng bóng , trong lòng một trận run rẩy. Con cừu nhỏ ngâythơ, không biết dáng vẻ của cô như vậy càng câu khởi lòng tham muốnchiếm giữ của đàn ông hơn. 
Ngón tay vuốt mái tóc cô, hắn cúi đầukhẽ hôn, tròng mắt đen nhìn vào cô, ánh lửa trong mắt làm cho người tarun rẩy, “Vậy tại sao em muốn trốn anh?” 
Khí thế xâm lược của hắn hù cô, Uông Ngữ Mạt muốn lui về sau nhưng hắn không cho phép, cánh tay ôm cô đột nhiênxoay cô ngược lại áp ở trên tường, dung thân hắn khóa cô ở chính giữa 
“Anh Phương. . . . . .” 
“Em thật quên được rồi ?” Gương mặt tuấn tú cúi gần cô, thở ra hơi thở hấp dẫn.”Đêm đó ở phòng tắm, ở trêngiường,anh làm sao ôm em, làm sao để em ở dưới thân của anh rên rỉ , emthật quên được rồi ?” 
“Em. . . . . .” Đôi môi run rẩy, UôngNgữ Mạt nghĩ đến hình ảnh triền miên kia, lửa nóng, thở dốc, cơ thể giao triền , còn có nam nhân xâm nhập. . . . . . 
Làm sao có thể quên được nha ? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-biet-dieu-mot-chut-nha/1539489/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.