Minh Minh ngày một lớn hơn, nàng cuối cùng cũng đc 7 tuổi. Nhìn thế nào cũng chỉ là một tiểu nhi bé nhỏ, nhưng trong đầu do đọc tiểu thuyết máu chó quá nhiều thành thử suy nghĩ càng ngày càng đen tối. Khi Gia Vũ dạy học, nàng luôn tìm cách ngồi vào trong lòng hắn, để hắn cầm taynàng dạy viết chữ. Những lúc ngồi đó, nàng đều cục cựa cái mông nhỏkhông yên. Gia Vũ bản tính lãnh đạm trời sinh, chỉ nhỏ giọng mắng mỏ:
– Công chúa, người nên ngồi yên luyện chữ.
Nhưng công chúa tinh nghịch nào có nghe lời, quay đầu nhỏ giọng:
– Tiểu Vũ, người cầm cái gì chọc vào mông ta vậy, cưng cứng khó chịu quá.
Tiểu Vũ da mặt mỏng, mặt đỏ gay, vội vàng đặt tiểu công chúa xuống, cúi gằm mặt:
– Không có gì cả, công chúa ngồi yên bên này đi.
– Nhưng người của ngươi rất ấm, ta muốn ngồi vào lòng cơ.
Mặt công chúa ngân ngấn nước, mũi phiếm hồng, Tiểu Vũ định mềm lòngthì thấy nụ cười nhếch mép nhẹ của công chúa (con sói lòi đuôi quá sớmhaha),tâm hắn cứng lại:
– Không được, học hành phải ngồi đàng hoàng.
Nàng bắt đầu mếu máo:
– Tiểu Vũ xấu, không thương ta. Oa oa…
Thôi hai tay chịu trói với nàng, hắn nhấc tiểu công chúa lên, vỗ nhẹ nhàng vào lưng dỗ dành:
– Công chúa ngoan, Tiểu Vũ chỉ có người thôi, nàng phải ngồi ngoan ngoãn chịu không?
– Hức, hức… chịu.
Nàng vừa nấc vừa khóc ra vẻ rất oan ức, bàn tay bé nhỏ níu chặt hắn,trong đầu cười thầm: ” Lại lọt bẫy rồi”. Khổ thân thanh niên Gia Vũ,không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-bien-thai/181324/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.