Không cần Mộ Từ lên tiếng, Lưu ma ma đã sớm chuẩn bị sẵn nước nóng để tắm gội. Mỗi lần gặp Lý Khiêm, nàng đều phải tắm rửa từ đầu đến chân, hơn nữa, quần áo đã mặc cũng đều phải sai tỳ nữ đốt sạch.
Hôm nay bị Lý Khiêm xoa đầu, tâm trạng nàng cực kỳ tệ.
Lưu ma ma gội sạch mái tóc dài cho nàng, lau khô rồi thoa dầu dưỡng, từng sợi tóc đều mềm mượt óng ánh.
“Công chúa, đã sạch sẽ rồi.”
Lưu ma ma kiên nhẫn hầu hạ nàng, luôn chiều theo mọi thói quen và tính khí của nàng, giọng nói của bà vẫn luôn mang sự hiền hòa như thế.
Mộ Từ nằm trên trường kỷ, lười biếng duỗi tay:
“Tay của ma ma thật khéo.”
Nói rồi, nàng nắm lấy tay Lưu ma ma, tỉ mỉ quan sát những đường vân trên đó, như thể tò mò xem nó mọc ra sao.
Lưu ma ma hơi rụt tay lại:
“Công chúa, ma ma già rồi, tay toàn là vết chai sạn, thô ráp lắm.”
Mộ Từ chẳng để tâm, còn chủ động đưa mặt mình cọ vào lòng bàn tay ấy, giọng ỷ lại ngọt ngào:
“Ta thích tay của ma ma. Sau này, nếu ma ma c/h/ế/t, ta muốn c/h/ặ/t tay ma ma xuống, để nó mãi mãi ở bên ta.”
Thiếu nữ dùng giọng nói ngọt như mật, lại thốt ra lời khiến người nghe lạnh sống lưng.
Lưu ma ma không chút sợ hãi, chỉ cười đáp:
“Được, vậy ma ma phải chăm sóc đôi tay này thật tốt, dưỡng cho trắng trẻo mịn màng mới được.”
Nói rồi, bà lại lộ vẻ lo lắng:
“Công chúa, ngày mai người thật sự muốn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/5068725/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.