Mộ Từ bước vào tiền sảnh, vừa thấy con mèo liền vui mừng rạng rỡ.
“Tỷ phu, đây là tặng cho ta sao?”
Niềm yêu thích trong mắt thiếu nữ không hề che giấu, làm cho Lý Khiêm thoáng cảm thấy sự cực khổ mấy ngày nay rất đáng giá.
“Công chúa, người có muốn bế nó không?”
“Muốn, muốn chứ!”
Hai mắt Mộ Từ sáng rực, vươn tay ra đón.
Bùi Hộ và Lưu ma ma đều nín thở, hận không thể g/i/ế/t c.h.ế.t Lý Khiêm ngay tại chỗ. Con mèo ngửi được hương thơm trên người thiếu nữ, liền nheo mắt hưởng thụ. Nó còn chủ động rúc vào lòng Mộ Từ, “meo” một tiếng, thân thiết vô cùng.
Một người một mèo, nhìn qua hòa hợp đến lạ lùng.
Lý Khiêm trông thấy thế, lòng vô cùng an ủi.
Lưu ma ma lại như gặp đại địch, vội vàng bước lên ôm mèo đi.
“Công chúa, vẫn nên để lão nô mang nó đi tắm rửa cho sạch sẽ đã.”
Mộ Từ mỉm cười mãn nguyện.
“Được thôi.”
Trước khi rời đi, Lưu ma ma lén lút trao cho Bùi Hộ một ánh mắt. Bùi Hộ lập tức hiểu ý, khẽ gật đầu.
Khi tỳ nữ mang trà đến, hắn liền thả viên d.ư.ợ.c hoàn giảm chứng hen suyễn vào trong, sau đó tự tay dâng cho Mộ Từ. Trà vốn đã hơi đắng và mát, thêm t.h.u.ố.c vào lại càng khó uống.
Thế mà sắc mặt của Mộ Từ vẫn không đổi, uống hơn nửa chén, hoàn toàn không để lộ chút khác thường nào.
Sau khi tặng mèo, Lý Khiêm cũng không vội rời đi.
Hai người trò chuyện rôm rả suốt một lúc lâu, Lý Khiêm nhắc đến rất nhiều chuyện cũ liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/5068723/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.