“Mèo c.h.ế.t?”
Lưu ma ma lập tức định ném con vật c.h.ế.t đó ra khỏi xe ngựa, nhưng lại bị Mộ Từ ngăn lại.
Thiếu nữ bật cười khanh khách:
“Ma ma, gạt người đấy. Nó chỉ ngất đi thôi, chưa c.h.ế.t đâu.”
Lưu ma ma vẫn chưa hoàn hồn.
Không phải vì bà sợ mèo c.h.ế.t, mà là vì công chúa tuyệt đối không được chạm vào những con vật như mèo.
Lông mèo có thể khiến chứng hen suyễn của công chúa tái phát.
Dù con mèo kia vẫn còn sống, Lưu ma ma vẫn cẩn thận bọc nó ba lớp ngoài, ba lớp trong, tránh để lông nó bay tứ tung.
Xe ngựa trở về phủ, t.h.u.ố.c mê trong người con mèo cũng dần tan hết.
Nó tỉnh dậy giữa một nơi xa lạ, hoảng loạn và bất an, gào lên những tiếng kêu t.h.ả.m thiết như đang cầu cứu.
Đôi mắt xanh lam ấy dần ngập tràn tia máu, trông dữ tợn khôn tả.
Trong lúc Lưu ma ma đang dỗ dành nó, bàn tay bà bị nó cào rách một đường.
Mộ Từ nhìn con vật trước mắt, ánh mắt lạnh như băng.
“Thật chẳng ngoan chút nào. Ngươi nói xem, ta nên phạt ngươi thế nào đây…”
Mèo không hiểu tiếng người, nhưng theo bản năng, nó cảm nhận được sự nguy hiểm.
Nó cong lưng, xù lông, gào lên đe dọa Mộ Từ.
Nếu không bị Lưu ma ma giữ chặt, có lẽ nó đã nhào đến rồi.
Vài canh giờ sau.
Theo lệnh của Mộ Từ, các tỳ nữ trong phủ mang về rất nhiều mèo hoang ngoài chợ.
Chúng dơ bẩn, bốc mùi hôi nồng nặc, lông vón cục cứng như bùn khô, còn đầy bọ chét.
Có con cụt chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/4799234/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.