Bên trong Ngự Thư Phòng ấm áp, ngập tràn hơi nóng, không gian lại trống trải và yên tĩnh vô cùng.
Hoàng đế ngồi trên ngai vàng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn Mộ Từ đang hành lễ trước mặt.
Năm xưa, khi nàng mới chào đời, người đã từng hết mực thương yêu.
Ai có thể ngờ theo thời gian, càng lớn nàng lại càng trở nên kiêu căng, ngỗ nghịch, mất kiểm soát.
“Trong thư ngươi viết rằng ngươi nhiễm bệnh, e sợ sẽ lây sang người khác, nên trẫm mới chuẩn cho ở tạm ngoài cung.
Nhưng đừng tưởng ở ngoài cung là có thể muốn làm gì thì làm.
Ngươi là công chúa, lời nói hành động đều đại diện cho hoàng thất.
Nếu vẫn không biết giữ quy củ, trẫm sẽ gả ngươi đi hòa thân.”
Nghe xong, Mộ Từ ngoan ngoãn gật đầu:
“Lời phụ hoàng dạy, nhi thần đều ghi nhớ.
Nhi thần sẽ ngoan ngoãn nghe lời, làm một công chúa biết quy củ, không để phụ hoàng, mẫu hậu phải bận lòng.”
Dung mạo nàng tuyệt mỹ, dù mới mười bốn tuổi đã kiều diễm khuynh thành, đẹp đến mức mê hoặc lòng người.
Ngay cả vị hoàng đế sở hữu hậu cung ba nghìn giai lệ cũng phải thừa nhận, nếu chỉ luận nhan sắc, trong số các công chúa do phi tần sinh ra, chẳng ai sánh được với nàng.
Chiêu Dương cùng nàng là tỷ muội có cùng sinh mẫu, vậy mà cũng chẳng có vẻ yêu mị như thế.
Dù hoàng đế không thích Mộ Từ, nhưng khi thấy nàng thừa hưởng dung nhan của chính mình, trong lòng vẫn dấy lên chút hư vinh và đắc ý.
Bất giác, giọng nói cũng dịu đi phần nào.
“An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/4799231/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.