Trong gió lạnh căm căm, Bùi Hộ nhận ra tâm trạng công chúa có điều bất ổn, nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy đôi môi thiếu nữ đã tím bầm vì rét, vậy mà nàng vẫn nở nụ cười rạng rỡ, như một đóa hồng mai chẳng sợ gió sương, ngang nhiên khoe sắc.
Bùi Hộ lại đưa mắt nhìn về cánh cửa điện Ngự Thư Phòng, trong mắt lộ ra vài phần sát khí, bàn tay cũng vô thức lần xuống bên hông.
Nhưng người nhập cung không được mang theo binh khí, thanh kiếm bên mình hắn đã bị thu lại, giờ chỉ còn lại khoảng không trống rỗng.
Khi Mộ Khanh Khanh đến, trong lòng chỉ nghĩ đến việc gặp Ôn Cẩn Dần ở Ngự Thư Phòng, chẳng buồn để tâm đến những sự việc khác.
Bởi thế, nàng ta hoàn toàn không nhìn thấy Mộ Từ đang đứng đợi ở cách đó không xa.
Nàng ta không nhìn thấy, nhưng Mạc Ly theo sau thì có.
Sau khi Mộ Khanh Khanh vào trong Ngự Thư Phòng, Mạc Ly phải đứng bên ngoài điện chờ, vừa ngẩng đầu đã trông thấy thiếu nữ đứng trong gió kia.
Dù cách một khoảng không nhỏ, hắn vẫn thấy rõ nụ cười tươi sáng nơi môi nàng, như thể không hề cảm thấy lạnh giá.
Hắn từng là hộ vệ của nàng, nhưng chỉ là “đã từng”.
Giờ đây, hắn là thị vệ của Chiêu Dương công chúa, một người không thể phụng sự hai chủ, dẫu trong lòng có chút thương xót, cũng không được biểu lộ.
Mạc Ly cụp mắt, không nhìn về phía Mộ Từ nữa.
So với gió rét ngoài kia, bên trong Ngự Thư Phòng lại vô cùng ấm áp.
Bốn góc đều đặt lò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/4799230/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.