Bùi Hộ vẫn luôn che ô cho Mộ Từ, tránh để tuyết rơi lên người nàng.
Thoáng thấy Ôn Cẩn Dần đứng dưới bóng truyết tùng, hắn thấp giọng hỏi:
“Có cần diệt khẩu không?”
Trong mắt hắn ánh lên sát khí, nhưng lại bị thiếu nữ bên cạnh ngăn lại.
Mộ Từ làm như chẳng có việc gì, không né tránh, thản nhiên đi ngang qua Ôn Cẩn Dần.
Ôn Cẩn Dần đứng dưới tán cây, dáng vẻ như đang chờ đợi ai đó.
Khi thiếu nữ bước ngang qua hắn, nàng đột nhiên dừng chân.
Nàng nghiêng đầu, giơ ngón tay trỏ chạm nhẹ lên môi đỏ, giọng ngọt ngào cất lên:
“Tỷ phu, giữ bí mật giúp muội nhé. Nếu không, muội sẽ cắt đứt cổ họng huynh đấy…”
Giọng nàng ngây thơ hồn nhiên, nhưng lời nói lại khiến người ta rùng mình.
Không giống như là đang nói đùa, ánh mắt nàng lóe lên tia cuồng dại.
Ôn Cẩn Dần chưa từng gặp lời đe dọa trắng trợn như vậy.
Hắn vốn chính trực, nhân hậu, chẳng bao giờ có ý hại người.
Thế nhưng, rõ ràng là trong lòng thiếu nữ trước mặt đầy hiểm ý.
“Thần cùng Chiêu Dương công chúa vẫn chưa thành thân, tiếng ‘tỷ phu’ này, thật khiến thần không dám nhận.
Thần sẽ xem như chưa từng nghe thấy cuộc đối thoại giữa công chúa và tỳ nữ vừa rồi.
Mong công chúa sớm từ bỏ con đường lạc lối, quay đầu là bờ.”
Giọng của Ôn Cẩn Dần trong trẻo như suối, ánh mắt ôn hòa.
Vài câu nói thôi mà khiến người ta có cảm giác như gió xuân phả vào mặt.
Thế nhưng Mộ Từ chẳng hề động lòng, ngược lại, lời nói càng lộ vẻ uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-benh-kieu-muon-hac-hoa-ca-ca-om-do-danh/4799219/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.