Cha mẹ Lưu sau hai lần tham gia đạo tràng liền không chịu nổi nữa.
Hai vợ chồng nửa đêm nói thầm, cảm thấy mấy người này không đủ bản lĩnh, mẹ Lưu nhẹ giọng nói: “Ngày hôm qua tôi đi uống cà phê với chị Hồng Quyên, chị ấy nói là đang trường kỳ thờ phụng một vị pháp sư Thái Lan.”
Ba Lưu kinh ngạc hỏi: “Pháp sư Thái Lan? Bản lĩnh có được không?”
Mẹ Lưu thở dài: “Tôi cũng không biết, nhưng dù sao cũng không thể tiếp tục như vậy được, ngựa chết cũng coi như ngựa sống mà chạy chữa.”
Ba Lưu cũng đã mất kiên nhẫn, tuy yêu thương con trai thứ, nhưng nếu vì nó mà làm ảnh hưởng đến mình thì cũng không được: “Chuyện nhà ta bị quỷ ám đã lan truyền ra ngoài, nếu không thể giải quyết tốt, chúng ta sẽ trở thành trò cười cho đám người trong giới.”
Mẹ Lưu gật đầu đồng ý, ngày hôm sau liền tiêu 5 triệu, nhờ lão tỷ muội thỉnh vị pháp sư kia đến đây trừ quỷ.
Vì thế, ba ngày sau, nhóm người hai phái Phật – Đạo từng người đều đang đả tọa thanh tu, đột nhiên nghe thấy bên ngoài phát ra tiếng động ồn ào.
Một chiếc phi cơ đáp xuống mặt cỏ trong vườn Lưu gia, sau đó có ba người bước xuống.
Mẹ Lưu nhiệt tình ra tiếp đón, ôm lấy người phụ nữ trung niên: “Chị Hồng Quyên, thật là quá cảm ơn chị.”
Tiếp đó liền chắp tay hành lễ với vị pháp sư trung niên da sẫm màu mặc áo bào trắng: “Hoan nghênh ngài, thầy Tống Khôn.”
Ở phía sau bà, Lưu Phi Dương như gió xoáy mà vọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chiem-vai-ac-dai-ma-vuong/1086916/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.