Diệp Liên Sinh 6 tuổi đã tịnh thân vào cung, năm nay chỉ mới 26 tuổi đã bò đến vị trí thái giám cầm bút Tư Lễ Giám, còn kiêm nhiệm chức thái giám chưởng ấn Đông Xưởng, tâm kế hay thủ đoạn đều không thể thiếu. Một lão thầy bói đã từng nói, hắn thân phụ đại khí vận, phúc trạch liên miên quý không thể tả, Diệp Liên Sinh cũng chỉ xem đó là lời nịnh hót, cười cười mà cho qua.
Nếu hắn thực sự có khí vận thì đã không làm thái giám.
Một người mà nhân sinh vốn đã thua kém ở vạch xuất phát, thì cho dù có phấn đấu quyền cao chức trọng đến đâu, đều không thể nói là vì phúc khí tốt. Hết thảy vinh hoa phú quý đều là do trải qua không biết bao nhiêu khổ cực tra tấn mới có được.
Diệp Liên Sinh trời sinh bạc tình bạc nghĩa, không ưa nhớ khổ tư ngọt, một ngày còn thịnh vượng người nịnh kẻ hót dệt hoa trên gấm, hắn liền tận tình mà hưởng lạc, hà tất quản khi nào trời sập xuống.
Hắn cũng không có năng lực tự quản, giang sơn này là của đế vương và sĩ phu cộng chưởng, học phú ngũ xa, ưu quốc ưu dân, văn nhân mặc khách có vô số, một hoạn quan như hắn chẳng phải thứ gì to tát.
Ngẫu nhiên lương tâm dâng lên, muốn duỗi tay một phen đỡ lấy xà nhà nguy cơ sắp sập, thì lại bị khẩu tru bút phạt, gán cho tội danh.
Tốn công vô ích, tội gì gánh thay.
Rèm châu lãnh bình phong, tử đàn long tiên hương.
Diệp Liên Sinh nằm nghiêng trên ghế dài bằng gỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chiem-vai-ac-dai-ma-vuong/1086897/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.