Trong lúc lái xe Chu Viêm đã cảm thấy thân thể không được thích hợp.
Cố kiềm nén chạy về đến nhà, đẩy ra em trai vì lo lắng mà đứng ở huyền quan đón mình, y vọt vào phòng tắm xối nước lạnh. Đầu óc của y nóng rực như sắp nổ tung, thân thể cương cứng giống như khối sắt, nếu thuận theo bản tâm, y khẳng định sẽ làm em ấy bị thương.
Chờ nhiệt độ thân thể giảm xuống một chút, y mới mở cửa phòng tắm ra, ôm lấy thân thể mềm mại vừa nhào vào lòng mình.
Mặt nước trong bồn tắm theo động tác phập phồng mà không ngừng sóng sánh, đợi đến khi tất cả đều trần ai lạc định, cho dù là tiểu yêu tinh Chu Ngẫu Phiến cũng đã bị lăn lộn đến độ không thể nhúc nhích: “Ca, anh thật biết tốt xấu, trước kia đều giữ lại mấy phần thực lực nha.”
Chu Ngẫu Phiến cảm thấy cả người mình đều như hóa thành một vũng nước, tùy ý để cho ca ca bài bố. Sảng khoái trong cảm giác đau đớn hỗn loạn, đó là một sự thỏa mãn kích thích chưa từng có.
Chu Viêm lật người cậu lại, rửa sạch sẽ rồi bôi thuốc. Bế tiểu yêu tinh mềm oặt lên, bọc khăn tắm lau khô thân thể một hồi mới ném cậu lên giường.
“Nếu anh không khắc chế thì em đã chết ở trên giường rồi. Nằm yên đây ăn cháo, không được cò kè mặc cả.”
Nếu là Omega ở thời đại tinh tế thì còn đỡ, nhưng với thể chất của con người ở thời đại này, quả thật không thích hợp làm chuyện quá phận. Y cũng không phải kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chiem-vai-ac-dai-ma-vuong/1086890/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.