(*Quê hương của Siêu Nhân (Superman))
Bàn về việc tra tấn người khác thì Chu Viêm chính là dân chuyên. Ở trên đời này có rất nhiều phương thức có thể đả thương người khác, khiến cho người ta muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong. Một thân bản lĩnh này của y dùng tới trên người Sở Hàn, chỉ có thể nói là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà.
“Anh nên cảm thấy vinh hạnh đi, Sở tiên sinh.” Y tựa lưng lên tường hút điếu thuốc, giữa hai mày mơ hồ hiện ra một phần dáng vẻ kiệt ngạo bệ nghễ ở kiếp trước, “Không phải ai cũng có tư cách được tôi tinh tế khoản đãi như thế đâu.”
Người này đã không chỉ là kẻ xấu nữa, mà là nghiệp chướng nặng nề. Có điều, so với gã, ở ngoài kia lại càng có vô số kẻ đáng xuống địa ngục hơn nhiều.
Bộ dạng hiện giờ của Sở Hàn đã sớm không còn dáng vẻ tiêu sái lỗi lạc như thường ngày nữa, trên mặt nước mắt nước mũi giàn giụa, tinh thần hoàn toàn tan vỡ. Nhưng trên người gã lại vô cùng hoàn chỉnh, thậm chí còn không có nổi một chút dấu vết bị bạo hành.
Gã bị trói ở trên ghế, hai chân bị nâng lên bằng một góc độ cực kỳ quỷ dị, thẳng tắp tựa như một vũ công ba lê. Hai mắt bị dán lại bằng một vòng băng dính, có mấy con giòi bọ mấp máy ở chỗ mũi miệng. Một cái túi nước được treo trên cái móc tủ quần áo, nước chảy ra từ cái lỗ nhỏ bị cắt ra, bám riết không tha mà liên tục nhỏ giọt xuống đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chiem-vai-ac-dai-ma-vuong/1086889/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.