Người bình thường có kinh nghiệm thế nào?
Đương nhiên là khi làm một chuyện nào đó, lúc xảy ra chuyện thì không có cảm giác gì, nhưng sau khi xong hết lại bắt đầu xoắn xuýt, không ngừng nghĩ “Sao lúc ấy mình lại muốn làm vậy? Đầu óc hỏng rồi hả? Nếu không làm thì tốt rồi!” Càng nghĩ càng hối xanh ruột.
–– Vâng, Hạ Hoàng Tuyền lúc này đang ở trong trạng thái này đấy.
Không sai, cô hối hận rồi!
Ôm tên Thương Bích Lạc khóc nhè gì đó, quá phi logic!
Có thể giết người diệt khẩu không?! Hình như không được, hay là dùng nắm đấm đập đầu anh, đập cho tới khi mất trí nhớ luôn? Hình như cũng không được nốt.
Cứ như vậy, trong một góc u tối không ai biết, một bàn tay ác ma đang dần vươn tới... Rõ ràng không có khả năng! Hạ Hoàng Tuyền lại tuôn lệ đầy mặt, vì sao cô lại có đạo đức quan cơ chứ?
*đạo đức quan này liên quan đến tam quan (nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan),chữ quan ở đây là quan niệm.
Cũng vào lúc đó, Thương Bích Lạc lặng lẽ ngẩng đầu nhìn ánh nắng chiếu vào mắt, có vẻ không có thay đổi gì, sao mình bỗng dưng lại thấy lành lạnh nhỉ? Đây là thời tiết tốt hiếm có của mùa thu, ánh nắng ấm áp, gió to chưa tới, nếu nguyên nhân không phải do khí hậu, vậy chính là... Anh cúi đầu, nhanh chóng phát hiện nắm tay kia cứ nắm chặt rồi lại thả lỏng, lỏng rồi lại chặt, rõ ràng là đang nóng lòng muốn thử nắm đấm.
Nhưng ngay tức thì, anh đã hiểu suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-boss-den-han-cuoi/1176870/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.