Ngày hôm đó kế hoạch tiếp cận con trai của Lã Thanh Vân đã thất bại.
Bạch Dã dắt tay cục cưng đi đến chỗ đỗ xe, bế thằng bé vào rồi cẩn thận thắt dây an toàn cho thằng bé, cũng không quên hỏi:
“Con thật sự không muốn nói chuyện với cô ấy sao?”
“Không ạ.” Bạch Thiên lắc đầu nguầy nguậy. Có lẽ là từ nhỏ đã bị bỏ rơi, cũng không ở bên cạnh Lã Thanh Vân nên trong lòng cảm thấy xa lạ, hơn nữa cảm giác khi bị bà dì ấy nhìn thật sự không thoải mái. “Con chỉ thích mẹ Tố Y thôi.”
Bàn tay của người đàn ông hơi khựng lại giữa không trung rồi đưa lên xoa xoa tóc Bạch Thiên:
“Ngoan lắm, ba rất tự hào về con.”
Dù rằng mẹ ruột thằng bé quá đỗi vô liêm sỉ và mặt dày, tính tình đáng ghét, ham hư vinh nhưng cục cưng của anh là một cá thể hoàn toàn riêng biệt. Từ nhỏ được nuôi dạy cẩn thận, ngoại trừ bướng bỉnh với anh và người trong nhà một chút thì thằng bé vẫn rất hiểu chuyện.
Bạch Dã mỉm cười nói với con trai:
“Đi thôi, tới chỗ mẹ Tố Y của con.”
Lúc này, Phương Tố Y đang ở công ty GEM chờ đợi phỏng vấn. Ban đầu nhận được tin nhắn cô còn nghĩ họ đặc cách cho cô, ai biết đến nơi rồi vẫn phải bốc số ngồi đợi. Cô buồn ngủ muốn chết, nhưng vì ước mơ mua nhà ở thành phố mà phải cố chịu đựng, mở to mắt dựng lỗ tai lên.
Phương Tố Y nhanh chóng đi vào khi nghe thấy tên mình, người phỏng vấn cô là một vị giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-cua-bach-tong-muon-goi-toi-la-me/479362/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.