Trong lòng Lã Thanh Vân khinh thường hừ một tiếng, mặt ngoài vẫn cười cười tỏ vẻ hiền thục:
“Em đâu làm gì ảnh hưởng đến cuộc sống của anh đâu, cứ coi em như một người bạn cũ không được ư?”1
Đối với người phụ nữ này, Bạch Dã thật sự không có cách nào. Anh đưa tay day day trán, nói:
“Nếu không còn gì nữa thì cô đi được rồi chứ?”
“Em sợ anh làm việc vất vả nên mang cơm tới thôi, anh ăn rồi em sẽ đi ngay.” Lã Thanh Vân trông mong nhìn anh.
“Sáng nay vợ tôi đã nấu cơm cho tôi rồi, sau này cũng vậy, cô đừng tới nữa.”
Thông qua điều tra, Lã Thanh Vân phát hiện gần đây quả thật có một người phụ nữ dính dáng tới Bạch Dã nhưng đó tuyệt đối không phải vợ của anh, vì vậy chẳng ngại ngùng gì mà nói:
“Nếu anh thật sự có vợ, vậy cho em gặp một lần đi, đến lúc đó em mới tin.”
Không khí trong phòng dần lạnh xuống, Bạch Dã mặt mày âm trầm cầm lấy điện thoại nhắn tin hỏi ý Phương Tố Y trước, nhưng đúng lúc anh chuẩn bị ấn gửi thì bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi.”
Trợ lý chạy vội tới bên tai Bạch Dã rồi thì thầm:
“Giám đốc, bên ngoài có một người phụ nữ khác tới tìm anh, làm sao bây giờ?”
Trợ lý toát cả mồ hôi lạnh vì nghĩ rằng ông chủ nhà mình bắt cá hai tay hay nuôi tình nhân gì đó, bây giờ họ chạm mặt, chắc ông chủ sẽ gặp rắc rối. Hắn ta lo thay cho Bạch Dã, mắt lén lút liếc về phía người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-cua-bach-tong-muon-goi-toi-la-me/479345/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.