Cái ôm dành cho em là độc hay là thuốc?
"Ăn thêm đi" Dư Thư đẩy đĩa thức ăn tới trước mặt Giang Dao "Không ăn hết không cho em ra ngoài"
Giang Dao cũng hết cách đành cắn răng nhét tiếp mấy món vô vị vào miệng - mấy ngày nay Dư Thư ở bên cạnh cô như hình với bóng khiến cô không có cách nào điều tra tiếp được.
Thậm chí có đôi lần cô còn hoài nghi, liệu có phải Dư Thư phát giác điều gì nên mới bám dính lấy cô như vậy?
Ngày hôm nay là cơ hội cuối cùng, cô lấy lí do xe mình đem đi rửa nên mượn xe Dư Thư đưa mẹ đi hóng gió, Dư Thư vui vẻ đồng ý, hoàn toàn không có biểu hiện chột dạ sốt sắng trái lại còn làm cho cô một bữa trưa rất phong phú, Giang Dao một bụng đầy tâm sự nên ăn rất qua loa, Dư Thư hiển nhiên không hài lòng.
"Uống thêm cái này đi, đây là canh thịt nấu riêng cho em đấy"
Giang Dao múc đối phó hai thìa bỏ vào miệng, nhíu nhíu mày thuận miệng nói "Có đúng là canh thịt không vậy, sao vị khang khác, chị chắc không phải là canh xương chứ?"
"Là xương sườn" Nụ cười Dư Thư cứng đờ "Chắc là phương pháp nấu của tôi có chút vấn đề, để lần sau nghiên cứu kĩ rồi nấu cái khác cho em"
"Được rồi, em không ăn nữa,em qua đón mẹ đây" Giang Dao cầm túi vội vã bước ra ngoài
Mãi đến khi lái xe cách nhà mấy trăm m cô mới dừng lại, xuống xe không thể chờ đợi thêm được nữa liền đi ra phía cốp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tin/1422033/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.