Đồng lang cộng chẩm*
*Ngủ cùng sói
Giang Dao không về nhà, căng thẳng với Dư Thư trên xe nên cô đã quyết định xuống xe, rất bình tĩnh và không một lời ca thán.
Đêm tối mông lung, Giang Dao nhớ lại một đêm xuân nào đó cô ngồi trong xe cùng Dư Thư, nói về chuyện tương lai tràn đầy hi vọng. Cảnh còn người mất, từ khi nào bắt đầu chỉ còn hiềm khích cùng hoài nghi sống qua ngày. Gió đêm thổi tới, toàn thân Giang Dao lạnh buốt, bất kể trên người có bao nhiêu lớp quần áo cũng không chống cự được.
"Ai vậy, Dao Dao?" Mẹ mở cửa, có chút sửng sốt nhìn cô "Sao tối rồi còn chạy đến đây? Sao sắc mặt con kém vậy? Mau vào đi"
Giang Dao vào nhà uống hết hai chén trà mới phát hiện đích thực căn nhà đã đổi khác, còn mua thêm một ít đồ dùng. Đang lúc trầm tư mẹ cô bất ngờ hỏi "Có phải cãi nhau với bá́c sĩ Dư không?"
Giang Dao nhìn mẹ một cái, lại cúi đầu, không trả lời
"Mặc kệ hai đứa có mâu thuẫn gì, nhưng mẹ thấy bác sĩ Dư là thật lòng với con, chỉ hận không thể hái sao trên trời xuống tặng cho con" Mẹ lại rót thêm một chén trà, nhẹ giọng "Mối quan hệ này chính là như vậy đấy, bên nhau chỉ cần cái tâm nguyện vì đối phương thôi"
Đúng, tâm, Giang Dao có chút buồn cười, người không thành thật làm sao thành tâm đây?
"Mẹ, ban sáng lúc bác sĩ Dư đến sửa nhà mẹ có ở đây không?"
"Mẹ đi làm, lúc về vừa vặn gặp con bé"
Giang Dao có chút thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tin/1422032/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.