Cô ấy đã bắt đầu rục rịch nanh vuốt xảo trá
Cũng không biết đã mê man bao lâu, Giang Dao chỉ cảm thấy toàn thân đau mỏi dữ dội, một chút khí lực cũng không có. Kéo quần áo lên, khắp người toàn là vết bỏng vài chỗ còn có vết roi.
Ai không biết còn tưởng rằng cô bị bạo hành. Có điều cái này so với bạo hành cũng không hề kém cạnh.
Tối hôm qua không dưới năm lần cô ngất đi, mỗi lần như vậy đều bị những cơn đau đến xé ruột xé gan thúc tỉnh, đến cuối cùng cả người gần như chết lặng chỉ còn Dư Thư ngây ngốc ngắm nghía thân thể cô cùng những câu ca ngợi "Dao Dao em thật là đẹp!" "Dao Dao em giỏi quá!"
Đang hồi tưởng lại những ký ức kinh hoàng đó kẻ đầu sỏ đã đến. Hôm nay cô vận một thân đồ trắng, áo jacket cổ chữ V khoét sâu, mái tóc được buộc cao, một hình ảnh đẹp đến mê người. Nếu là lúc trước Giang Dao hẳn đã nhỏ dãi dài ba thước nhưng sau đêm hôm qua cô đã thấy được rõ bộ mặt đằng sau của Dư Thư, thế nên khi cô ấy bước vào cô nhất quyết quay mặt đi không nhìn.
"Dao Dao" Giọng nói mang theo âm cười quyến rũ, xem ra tâm trạng rất tốt "Em tỉnh rồi? Đói không, tôi có nấu cháo cho em ăn tạm, đợi một lát rồi chúng ta ra ngoài ăn cơm"
Giang Dao lắc đầu, ngữ khí rầu rĩ "Tôi không đói"
Dư Thư cười, đem bát cháo đặt trước mặt cô, ngồi xuống bên phải cô, Giang Dao lập tức cảnh giác lùi về sau
"Em..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tin/1422027/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.