Có một loại công lực gọi là thâm tàng bất lộ*
*giấu nghề, giấu tài, không để lộ tài năng
Hai mắt Giang Dao còn đang mở to chìm đắm trong nụ cười đầy ôn nhu ấy, mãi đến khi có một thứ gì đó thật mềm đè lên môi cô mới tỉnh lại
Dư Thư cư nhiên hôn mình... Hôn mình... mình
Giang Dao tàn nhẫn lấy tay nhéo bắp đùi mình một cái, đau quá, thì ra đây không phải là mơ
Một lúc lâu sau, Dư Thư mới tách môi ra sau đó đến bên tai cô, toàn thân cô run rẩy. Một thanh âm nhẹ nhàng mang đến cho người ta một cảm giác rất không chân thực truyền tới "Là em gây sự với tôi trước đấy nhé"
Giọng điệu này, rõ ràng là ngư ông đắc lợi đầy thỏa mãn.
Dư âm ấy tan vào không khí bao trùm lên người Giang Dao. Đột nhiên tất cả ánh sáng trong phòng đều phụt tắt, bên trong lúc này là một màu đen kịt.
"Ấy... bị mất điện rồi?" Cô gái nhỏ vẫn mơ hồ cho rằng đây là giấc mộng ban ngày cho đến khi việc này xảy ra
"Ừ..." Dư Thư nhẹ giọng đáp động tác vẫn không dừng lại "Nơi này cứ đến 11h là sẽ ngắt điện"
Giang Dao trong lòng hết sức hoang mang trộm nghĩ hai người họ vẫn đang ở phòng trực, không thể....Cô nhanh chóng đẩy Dư Thư ra nhưng Dư Thư đã nhanh hơn nắm chặt lấy tay cô dùng sức đè cô xuống ghế
Trong đêm tối hôn nhau lại càng làm tăng thêm cảm giác.Bởi vì sự thiếu hụt từ thị giác khiến cho khứu giác càng thêm mẫn cảm, Giang Dao chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tin/1422026/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.