Khi hôn tôi, chị ấy che mắt tôi thật chặt.
Tôi không lấy được thông tin chắc chắn nào từ miệng Thẩm Lục nên đành mua kem về, vào nhóm báo số tiền cần trả. Có cậu nhóc một hai không chịu trả tiền, nằn nì rằng tôi là nhân viên đàn chị mời cậu ta ăn kem, tôi cũng chẳng để tâm ba đồng rưỡi bỏ ra kia nữa.
Tối đến mọi người đều tất bật quay cuồng. Có tên khách say xỉn sờ mông tôi, còn tôi bận tối mặt tối mũi nên quên mất tên khốn đó ở bàn nào. Nhớ đến chuyện xảy ra ở Đường Sơn cách đây không lâu (1),mọi người đều khuyên tôi kiềm chế cơn giận, bỏ qua việc này đi.
Thật ra tôi không quá bực tức, cũng không có nhiều sức lực nhẫn nhịn như vậy. Lúc đó đầu tôi đang vận chuyển với tốc độ cực cao để nhớ hết biết bao nhiêu là bàn, biết bao nhiêu là người khách, biết bao nhiêu là đơn gọi, y như là có trăm ngàn cái miệng đồng thời mở ra hò hét với tôi; mà ý thức còn sót lại của tôi còn đang mải suy nghĩ chuyện Thẩm Lục, Trịnh Thành Cương và Cam Linh, không hơi sức để ý mình vừa bị quấy rối. Sáng hôm sau nhớ lại, tôi chạy nhiều hơn một cây số khiến cơn giận tiêu tan, và rồi tôi lại bình thản đi làm.
Đồng nghiệp bảo tính tình tôi đúng là quá tốt, nếu mà là cô ấy thì chắc chắn cô ấy đã khóc mất rồi; tôi không đáp lại gì cả.
Nhưng mà tuần này hệt như là thời điểm sao Thủy nghịch hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thuyen-trong/3495112/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.