🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi vỗ Cam Linh và nhận được cú vả vào mặt.



Lặng yên trong chốc lát, tay tôi và tay Cam Linh đan vào nhau, không biết là ai đang an ủi ai nữa. Lúc ý thức được chuyện gì đang xảy ra, tôi hoảng hốt rụt tay lại như có người phá cửa xông vào xem hành động của chúng tôi.



Trước kia tôi từng nắm tay những người sẵn sàng tin thờ Đức Chúa và cầu nguyện, như thể sức mạnh của tôi sẽ được truyền đến họ thông qua lòng bàn tay của tôi tựa như Đức Chúa rảy nước thánh vậy. Bây giờ sức mạnh được truyền qua lại giữa tôi và Cam Linh, xe chỉ luồn kim gắn kết hai người phụ nữ với nhau.



Dù tôi vác ba lô đứng lên tính toán cáo từ, nhưng loại cảm giác dinh dính này vẫn còn đọng lại. Cuộc trò chuyện bỗng chấm dứt giữa chừng, nhưng cả hai chúng tôi đều biết nếu tiếp tục thì sẽ dẫn đến đâu, vậy nên sự im lặng đã trở thành lời chia tay cuối cùng của ngày hôm đó.



Cam Linh lấy chìa mở khóa, mở chốt cửa rồi đưa tôi ra đến đầu hẻm.



Vốn là chúng tôi có lời muốn nói, lúc cô ấy mở miệng và tôi cũng mở miệng thì chiếc xe buýt lắc lư trờ tới sau lưng tôi. Tôi được chào đón bởi hơi nóng hầm hập, đành phải vội vàng kiếm tiền lẻ; lúc hoảng loạn ngẩng đầu lên thì cửa xe đã đóng ập lại. Bóng dáng Cam Linh phản chiếu thành ảnh ngược trên cửa kính, dòng phụ đề từ từ xuất hiện, truyền phát tin quảng cáo với ánh đèn đầy màu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thuyen-trong/3374803/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Con Thuyền Trống
Chương 57: Vỗ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.