“Hà Uyên, anh không sao thật chứ?” Uông Đồng đi bên cạnh anh, duỗi tay ra muốn đỡ lấy anh.
Hà Uyên “ừm” một tiếng, ánh mắt nhìn trân trân về phía trước, bước chân không hề loạng choạng.
Uông Đồng thấy thế cũng yên tâm, cô ta đi bên cạnh anh, chậm rãi cất lời: “Hôm nay đánh thắng game, hình như em chưa chúc mừng anh... à ừm, hôm nay anh rất cừ.”
Giản Ngôn Chi đi ở phía trước, nghe thấy câu này, bước chân của cô thoáng ngừng lại.
Đằng sau vang lên một tiếng “ừm”, là Hà Uyên đáp lại.
“Lần sau phải cố lên nhé, em đợi anh ở khu phỏng vấn.”
“Ừm.”
Cuộc trò chuyện ở phía sau đã ngừng lại, Giản Ngôn Chi đoán Hà Uyên cũng chẳng mấy am hiểu về chuyện tình cảm, còn bản thân Uông Đồng cũng chẳng nói ra điều gì.
“Hà Uyên, nếu về sau anh lại thắng tiếp thì em sẽ nói cho anh một chuyện, được không?”
“Ừm...”
“Hay là, bây giờ em sẽ nói cho anh biết.”
Giản Ngôn Chi dựng thẳng lỗ tai lên nghe ngóng.
“Làm ly nữa đê, Mậu Mậu, thêm ly nữa nào!” Bên tai đột nhiên vang lên giọng nói cao vống của Giản Bác Dịch, át hết giọng nói phía sau khiến cô không nghe được một chữ nào.
Giản Ngôn Chi trở tay lại phát một cái vào gáy Giản Bác Dịch, “Yên lặng!”
“A! Đau! Mẹ nó ai đánh lén ông thế!”
“Bà cô này của anh đấy!” Giản Ngôn Chi tức tối nói: “Uống rượu xong thì cũng phải có nết một tí chứ, anh mà loạng choạng nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-muon-an-co-cach-vach/3390473/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.