Những ánh sáng rực rỡ chớp lóe trong phòng bao rộng lớn, ngay từ lúc bước chân vào phòng, Giản Ngôn Chi đã nhận ra rằng ở đây không chỉ có người thuộc đội tuyển DSG.
Quầy bar, sàn nhảy nhỏ, ghế sofa... người thì hát, người thì uống rượu, người thì đang lắc lư.
Giản Ngôn Chi mím môi lại, tìm bóng dáng của Mậu Mậu.
Đột nhiên, ai đó vỗ vào vai cô từ phía sau, Giản Ngôn Chi thoáng giật mình rồi quay đầu lại.
Người đàn ông đứng sau lưng rất cao, khuôn mặt thoắt ẩn thoắt hiện dưới ánh đèn, vì thế trông khuôn mặt đẹp trai của anh chẳng hiểu sao lại hơi... gian tà.
Nhưng nhìn thấy anh, Giản Ngôn Chi vẫn thở phào nhẹ nhõm, "Sao anh lại ở phía sau em vậy.”
Giản Bác Dịch vẫn còn đang gân cổ lên hát ở đằng xa, Hà Uyên khẽ cau mày, như thể không nghe thấy cô nói gì.
"Em nói là sao anh lại ở phía sau em!” Giản Ngôn Chi kiễng chân lên, nói lớn hơn.
"Tôi vừa đi ra ngoài.” Hà Uyên hơi nghiêng người về phía trước, phối hợp với cô.
“Gì cơ!” Giản Ngôn Chi tỏ vẻ mờ mịt, "Ở đây ồn ào quá!"
"..."
“Em nói gì!"
Hà Uyên nhìn cô có vẻ chán ngán, anh khẽ cười một tiếng, sau đó anh đặt tay lên vai cô, ghé sát vào tai cô nói: "Tôi nói là tôi vừa đi ra ngoài một chút, vừa vào đã thấy em bị mắc kẹt ở đây rồi."
Hơi nóng quanh quẩn bên tai, lời của anh dễ dàng xuyên qua màng nhĩ, chạm vào nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-muon-an-co-cach-vach/3390472/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.