Năm Tiêu Thỏ lên lớp sơ nhị (tương đương lớp Tám của VN),ông thày dạy võ Võ Đại Lang của nàng đã chọn ra vài kẻ đệ tử năng lựcgiỏi giang phẩm cách không tồi, lập thành đội ngũ đi tham gia Đại hội Võ thuật Thiếu niên toàn thành phố. Tiêu Thỏ tuy không phải thành phầnchính thức, nhưng cũng đã được vào đội ngũ dự bị, nên vẫn phải vất vảtập luyện cùng mọi người.
Vì thời gian huấn luyện trước đại hội không còn nhiều lắm, để có thểvượt tiến độ tập luyện, võ sư bèn quy định tất cả học sinh sau mỗi buổihọc đều phải tới võ quán tập luyện, tập đủ ba tiếng mới được về nhà.
Mẹ Tiêu Thỏ cũng không để ý lắm, dù sao con gái mình ăn rõ nhiều, rèn luyện một chút coi như để giảm béo cũng không sai. (= =")
Nhưng Tiêu Thỏ lại để ý, cực lực để ý. Nàng không phải là sợ tập luyện vất vả, mà là sợ về nhà một mình.
Hôm đó, tập võ đủ ba tiếng xong tới giờ được về, trời đã tối mịt, màchỗ Tiêu Thỏ luyện võ lại ở một khu rất chi là hẻo lánh, muốn đi đi vềvề phải đi xe đạp, mà lại phải đạp xe một mình qua một con đường vắngtanh vắng ngắt. Tháng vừa xong mấy cột đèn đường trên đường lại còn bịhỏng, trời tối đạp xe, ngẫu nhiên sẽ có vài chú mèo hoang chó hoang nhảy ra, vô cùng đáng sợ a.
Tiêu Thỏ từ nhỏ đã sợ bóng tối, đi được vài lần trên con đường đóliền sợ run lên không dám đi, liền đem cái mặt dày đi tìm Lăng Siêu nhờhắn đi đón nàng.
Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/63382/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.