Lúc này ba chồng tôi mới ngồi đọc lại giấy xét nghiệm ADN. Vừa xem ông vừa run run nói:
- Thằng Bo không phải con thằng Dũng sao?
Mẹ chồng tôi nhìn ông rít lên:
- Ông có bị sao không đấy mà còn hỏi cái câu này? Từ lúc đẻ ra tôi đã nghi rồi cơ mà. Rồi, cái thằng Dũng nó ngu nó dại tôi biết là giống ai rồi đấy.
- Bà nói cái kiểu gì đấy?
Mẹ chồng tôi không đáp, cầm cốc nước hất thẳng về mặt nói:
- Mày còn ngồi trơ mặt l** của mày ra đấy à? Cút con mẹ mày đi…
Tôi nhìn bà yếu ớt đáp:
- Con xin lỗi mẹ.
Thế nhưng vừa nói bà liền lao về phía tôi tát bốp một phát, tôi chỉ cầm nhận được một dòng máu tanh lòm từ mũi chảy xuống miệng. Trên tầng Dũng cũng đang đi xuống, anh nhìn mẹ nói lớn:
- Chuyện này là do con, là con giấu mẹ, cô ấy không có lỗi gì cả, mẹ muốn trách thì trách con đây này.
- Mày nói gì?
- Con nói chuyện này là do con, là con giấu mẹ. Thuỷ đã rất nhiều lần muốn nói ra nhưng con không đồng ý. Tất cả đều là ý của con.
- Dũng… mày…
- Mẹ ạ, khi gặp Thuỷ là lúc Nga đã bỏ đi đứa con của con. Cô ta bỏ con của con để đi nước ngoài, còn Thuỷ, cô ấy kiên cường giữ lại đứa bé mà không biết cha nó là ai, con giấu mẹ là con sai… nhưng chỉ có con sai thôi. Thuỷ không có lỗi gì.
Mẹ chồng tôi nghe vậy ném chiếc cốc thuỷ tinh xuống đất gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-rieng/95993/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.