- Thuỷ…
Tiếng chị Lan cất lên kéo tôi khỏi dòng suy nghĩ miên man. Tôi nhìn chị cười đáp:
- Sao vậy chị?
- Mấy nữa giỗ mẹ rồi, em năm nay có về được không hay lại bận?
Tôi nhìn lên bàn thờ, tự dưng cay cay khoé mũi đáp lại:
- Để em xem thế nào đã nhé. Mà em Nghĩa đâu chị nhỉ? Định lì xì cho thằng bé mà nãy không thấy mặt mũi đâu.
- Dì Xuân cho nó về nhà họ hàng của dì ấy chơi rồi ăn Tết ở đấy luôn. Chú Dũng lên trưởng phòng có khác trong phong độ hơn dì Thuỷ nhỉ.
- Chị thấy anh ấy phong độ hơn à?
- Ừ, mà nghe nói cái Chinh trước đi thực tập ở công ty chú ấy, còn vừa nộp hồ sơ vào chỗ chú Dũng nữa phải không?
Dũng đang đứng ngoài sân nghe điện thoại. Việc con Chinh trước thực tập ở công ty chồng thì tôi biết chứ việc nó nộp hồ sơ tôi cũng không rõ. Tôi xưa nay ít quan tâm chuyện công việc của Dũng vì hỏi anh đều gạt đi rồi cho rằng tôi không biết gì. Tôi dúi ít tiền vào tay chị Lan nói:
- Chị cầm chút tiền này đi, nhớ giấu kỹ vào rồi muốn ăn gì thì ăn. Em thấy chị gầy lắm, bà ta nói gì mặc mẹ bà ý chị cứ phải ăn uống đầy đủ vào biết chưa?
- Chị biết rồi.
Tôi nhìn chị Lan, trên đời này có ba người tôi luôn cảm thấy có lỗi, là cu Bo, Dũng và chị gái tôi. Năm tôi lấy chồng, cũng là Dũng đưa cho bà Xuân và ba tôi một số tiền lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-rieng/95992/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.