Giáo sư Doanh nghe vậy cũng biết mình vui quá hóa rồ, tuy nhiên cũng có điều không cho là đúng.
- Đúng là tết nhất nên nghỉ ngơi, nhưng không thể tự buông thả quá lâu, hôm nay là mùng một không kêu cháu giải đề cũng được, ngày mai chú gửi mail cho cháu, cháu mở ra xem rồi gửi đáp án lại cho chú, được không?
Công Nam gật đầu:
- Vâng ạ.
- Đây là danh thiếp của chú, có vấn đề gì cứ gọi hỏi chú.
Công Nam nói cám ơn rồi lễ phép nhận lấy, tuy cậu có thể lập tức giải đề ngay, nhưng ai cũng nói mùng một nên buông bỏ hết vất vả mà ăn mừng với gia đình, cho dù vất vả này cậu tình nguyện nhận thì cũng không thể làm loạn tập tục ở trước mặt người lớn được.
Khoảng thời gian sau đó những người khác lục đục tới chúc tết, hầu như đều là đồng nghiệp của cha nuôi và chú tư, có vài người là bạn làm ăn của Trường Quân cũng tới, mãi đến năm sáu giờ chiều mới tan đi hết.
Hôm nay mấy đứa nhỏ trong nhà đều bội thu, mới mùng một mà đã được lì xì mười mấy triệu, chủ yếu là do năm nay thành tích của Bảo Đức tiến bộ vượt bậc khiến chú tư Thanh nở mày nở mặt với bạn bè cùng cơ quan, mà mấy cán bộ kia cũng nể mặt chúc mừng cho bao lì xì.
Bất ngờ hơn Công Nam cũng được hưởng ké, hơn nữa có ông nội nuôi rộng rãi cho một bao lì xì lớn, cho nên trong túi bây giờ cũng hơn mười triệu, tuy không là gì với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-rieng-chi-muon-hoc-tap/939137/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.