“ Ngươi không phải thích được lưu dược trong người à? Dược này không được giải nhưng sau khi cao trào sẽ tạm thời vô sự, nhưng ba ngày sau … Dược tính phát tác … Nếu tiếp tục cao trào thì sẽ hoãn tiếp được ba ngày, cho tới khi nào thân thể trống rỗng … Thực sự bị người ta đâm mới hết. ” Lời nói cực kì trắng trợn nhưng khuôn mặt Lưu Ngân vẫn lạnh lùng lãnh đạm như trước. “ Chẳng lẽ … Những điều này ngươi không biết à? Ta quyết định sẽ cho ngươi cao trào ba ngày một lần, huấn luyện ngươi … Cho ngươi thể hội khoái cảm cùng cực!! ”
Ôi ôi ôi … Ta tựa hồ có thể nghe được tiếng cười gian xảo của y. “ Vâng … Tôi, tôi biết rồi hu hu —– ”
Đáng ghét! Vì sao trước đây ta lại muốn ăn kẻ này cơ chứ.
Kẻ này quả đúng là ác quỷ mà oa oa ——
“ Ta không phải là quỷ! Chỉ là một pháp sư trừ yêu. ” Lưu Ngân tiếp tục đáp lại lời nói trong lòng của Xích Du. “ Mặc y phục vào, chúng ta lập tức xuất phát. ”
“ Hu hu —— Vâng, đại nhân … ” Rầu rĩ đi tới đống quần áo vừa mới cởi ra ban nãy, vì còn chứa đồ, Xích Du chầm chậm mặc quần áo.
Kì quái … Vì sao y hiểu rõ dược tính của Chu Dục như vậy nhỉ?? Đến cả ta còn chưa từng thí nghiệm qua như vậy … Vừa mặc quần áo, Xích Du vừa hoài nghi.
“ Gọi ta là đại nhân được rồi, ngươi sau này cứ gọi ta như vậy! Bằng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ret-tinh-va-vu-su-dai-nhan/143112/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.